Đỗ Hồng

Nói Với Em




 
Ta nhìn em qua mắt mù tăm tối
Vì không cần biết rõ một dung nhan
Dù trong em xuân thắm đã phai tàn
Ta vẫn nghĩ về mùa thu rực nắng
 
Nói với em bằng miệng đời câm lặng
Vì lời tình êm ái có đớn đau
Trong dối gian có chân thật thâm sâu
Ta vẫn nghĩ yêu không cần lên tiếng
 
Dìu em đi bằng đôi chân khập khiễng
Cho thấy tình cũng có lúc thấp cao
Dù bình yên hay sóng gió ba đào
Ta vẫn muốn dìu em quanh thế giới
 
Ta nhớ em trong cơn say mệt mỏi
Vì men tình làm chếnh choáng hồn ta
Ly yêu đương ta đựng cả thiên hà
Uống cho cạn để không còn lo nghĩ
 
Ta yêu em bằng con tim mất trí
Để không buồn đêm vũ trụ mênh mông
Và được quên một thân phận long đong
Ngày em bước khỏi đời ta vĩnh viễn
 



 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 13 tháng 3 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Nói Với Em"